Lớn lên, tôi luôn nghĩ người giàu phải đi xe sang, sống trong biệt thự, mặc đồ hiệu. Nhưng nghiên cứu của Stanley và Danko lại cho thấy điều ngược lại: phần lớn triệu phú là những người rất bình thường, sống dưới mức thu nhập của họ và đem phần chênh lệch đi đầu tư.
Tôi đọc cuốn sách này đúng lúc quan trọng nhất. Khi đó, tôi kiếm được nhiều tiền hơn bao giờ hết, nhưng lại cảm thấy căng thẳng tài chính hơn. Tôi rơi vào cái bẫy “lối sống giàu sang” - thu nhập cao nhưng chi tiêu còn cao hơn. Tác giả chia triệu phú thành hai nhóm: “PAWs” (Người tích lũy tài sản xuất sắc) và “UAWs” (Người tích lũy tài sản kém). Và tôi nhận ra mình thuộc nhóm UAW, dù thu nhập nghe có vẻ ấn tượng.
Những bài học trong sách tưởng chừng đơn giản nhưng vô cùng mạnh mẽ. Hầu hết triệu phú lái xe cũ nhiều năm liền. Họ sống trong những ngôi nhà khiêm tốn ở khu dân cư trung lưu. Họ lập ngân sách, theo dõi chi tiêu, và coi tiền là công cụ xây dựng tài sản chứ không phải phô trương địa vị.
Nhưng phần sâu sắc nhất cuốn sách không phải về tiền bạc, mà là tâm lý. Các tác giả giải thích tại sao nhiều người thu nhập cao lại mắc kẹt trong guồng quay duy trì hình ảnh hào nhoáng, làm việc cật lực để giữ vẻ ngoài “giàu có” trong khi thực ra chẳng tích lũy được bao nhiêu. Tôi thấy chính mình trong những trang sách đó và sự thật thì không dễ chịu chút nào.
Cuốn sách dạy tôi tách giá trị bản thân khỏi thói quen tiêu tiền. Nó cho tôi thấy độc lập tài chính không chỉ là kiếm được nhiều hơn (dù điều đó có ích), mà quan trọng là tạo ra khoảng cách giữa thu nhập và chi tiêu, rồi đầu tư khoảng cách ấy một cách khôn ngoan. Không một khóa học tài chính nào tôi từng học nhấn mạnh nguyên lý này rõ ràng đến thế.
Bài học sâu sắc nhất? Phần lớn những người trông có vẻ giàu có thì không thật sự giàu, và phần lớn những người thật sự giàu thì lại không hề phô trương. Bài học này không chỉ áp dụng cho tiền bạc, mà còn dạy tôi nhìn sâu hơn bề mặt trong mọi khía cạnh cuộc sống.
- Trạm Đọc
- Tham khảo: Monarch Panda