18 tháng ròng rã và những hy sinh để tạo nên
18 tháng ròng rã và những hy sinh để tạo nên "Trăm năm cô đơn"
Có những câu chuyện về sự sáng tạo mà tự bản thân chúng đã là những truyền thuyết. Và một trong số đó phải kể đến hành trình gian khổ nhưng đầy vinh quang của Gabriel García Márquez khi ông đặt bút viết nên cuốn tiểu thuyết vĩ đại "Trăm Năm Cô Đơn" (Cien años de soledad).
Vào năm 1965, khi đang lái xe cùng gia đình đến Acapulco, Mexico, một ý tưởng chợt ập đến với García Márquez, mạnh mẽ và rõ ràng đến mức ông gần như phải dừng xe ngay lập tức. Đó là lúc ông "nhìn thấy" toàn bộ cuốn sách, với giọng văn, cấu trúc và cả nhân vật. Ông biết mình phải viết nó, ngay lập tức.
 
"Tôi đã tìm thấy giọng điệu. Đó là giọng điệu mà bà ngoại của tôi hay kể chuyện ngày trước. Bà thường kể những câu chuyện kinh dị nhất mà không hề biểu lộ cảm xúc." – Gabriel García Márquez.
 
García Márquez quyết định nghỉ việc khi đang là một nhà báo và người viết quảng cáo để dành toàn bộ thời gian cho cuốn tiểu thuyết. Nhưng việc "bỏ việc" không chỉ đơn thuần là không đi làm. Đó là một cam kết tài chính đầy rủi ro. Để đảm bảo gia đình (vợ ông, Mercedes Barcha, và hai con trai) có tiền trang trải, ông đã phải cầm cố chiếc xe ô tô và nhiều đồ đạc có giá trị khác trong nhà. Gia đình sẽ sống bằng khoản tiền ít ỏi đó trong suốt quá trình ông viết.
 
Và thế là, ông tự nhốt mình trong phòng làm việc ở Thành phố Mexico. Suốt 18 tháng ròng rã (từ khoảng năm 1965 đến 1966), cuộc sống của ông chỉ xoay quanh bàn viết, máy đánh chữ, thuốc lá và cà phê. Mercedes, người vợ kiên cường và thấu hiểu, là trụ cột vững chắc ở bên ngoài, gánh vác mọi chi phí sinh hoạt và bảo vệ chồng khỏi mọi sự xao nhãng.
 
Khi bản thảo dày cộp ước tính gần 1.300 trang hoàn thành, García Márquez và Mercedes mang bản thảo đến bưu điện để gửi cho nhà xuất bản Sudamericana ở Buenos Aires, Argentina. Sau khi cân, nhân viên bưu điện thông báo số tiền cước. Trớ trêu thay, họ chỉ còn đủ tiền để trả cho nửa cuốn sách.
 
Mercedes, không một chút do dự, đã nhanh chóng tìm cách xoay sở thêm tiền. Bà quay lại nhà, cầm cố chiếc máy sấy tóc và một vài vật dụng khác để có đủ số tiền còn lại. Cuối cùng, bản thảo đã được gửi đi, từng phần một, trên chuyến tàu định mệnh mang tên "hy vọng".
 
Phần còn lại, như người ta vẫn nói, là lịch sử. "Trăm Năm Cô Đơn" xuất bản năm 1967, ngay lập tức trở thành một hiện tượng văn học toàn cầu. Cuốn sách không chỉ định hình nên thể loại chủ nghĩa hiện thực huyền ảo mà còn đưa García Márquez lên hàng ngũ những tác giả vĩ đại nhất mọi thời đại. Năm 1982, ông được trao giải Nobel Văn học, và di sản của Macondo, ngôi làng hư cấu đầy mê hoặc, đã đi vào trái tim của hàng triệu độc giả trên khắp thế giới.
 
Thêm một thông tin thú vị về Gabriel García Márquez và vợ: Ông gặp vợ mình từ năm 13 tuổi, khi ấy họ vẫn còn là những đứa trẻ học cùng một trường, và ông từng nói đùa sẽ “kết hôn” với bà. Và tới 18 năm sau, ông mới thực sự cầu hôn bà. Từ mối tình ấy, họ có với nhau hai người con trai.
 
- Trạm Đọc tổng hợp
Tags: