[Review sách] Khi đàn sếu bay về phương Nam
[Review sách] Khi đàn sếu bay về phương Nam
Mùa đông đã về trên cuộc đời ông Bo, nhưng liệu có ấm áp hơn khi đàn sếu quay về phương Nam?

Bạn đã bao giờ cảm thấy mình đang cố níu giữ một ngọn lửa sắp tàn, một điều thân thuộc đang dần tuột khỏi tay chưa?

Đó chính là hành trình mà bạn sẽ bước vào cùng Bo, một ông lão gần 90 tuổi sống cùng chú chó Sixten giữa miền bắc Thụy Điển trong cuốn tiểu thuyết cảm động "Khi đàn sếu bay về phương Nam" của Lisa Ridzén.

Bo sống một cuộc đời gói gọn trong căn bếp cũ, nơi chiếc giường sofa là cả thế giới, nơi ngọn lửa lò sưởi vẫn lách tách cháy mỗi ngày bất chấp lời can ngăn của con trai. Ông không còn là người đàn ông cường tráng làm việc suốt 47 năm ở xưởng cưa Hissmofors.

Giờ đây, cơ thể đã phản bội ông: tay chân sưng phù, khó mở nắp lọ, trí nhớ ngày càng tệ đi, và ông phải cần đến sự chăm sóc của đội ngũ y tế tại nhà.

 

Nỗi lòng của những người già

 

Đối với Bo, việc giữ lại chú chó Sixten không chỉ là giữ lại một người bạn trung thành. Sixten là biểu tượng của lòng tự trọng, niềm vui và quyền tự chủ cuối cùng mà ông còn nắm giữ. Chú chó này chính là cái cớ để ông có thể tiếp tục "lê bước trong rừng" và cảm thấy mình vẫn còn hữu ích.

Thế nhưng, Hans – người con trai kiệm lời và căng thẳng vì công việc, lại muốn đưa Sixten đi vì lo cho sức khỏe của cha. Hans muốn sắp xếp lại mọi thứ, từ việc cấm cha dùng lò sưởi, thuê người dọn tuyết, cho đến việc tự ý mua sắm đồ ăn chất đầy tủ lạnh. Mỗi lần Hans xuất hiện, sự vụng về trong giao tiếp và nỗi lo lắng quá mức của anh lại tạo ra một khoảng cách vô hình giữa hai cha con.

Bo yêu thương con, nhưng lại không biết làm cách nào để nói ra những lời quan tâm, chỉ biết giữ lại những câu hỏi trong lòng, sợ con trai bực bội.

Xen kẽ giữa những căng thẳng trong hiện tại, cuốn sách còn là một dòng ký ức dịu dàng đưa ta về quá khứ của Bo.

Đó là tình yêu với Fredrika: Người vợ hiền đã chuyển đến Brunkullagården vì sa sút trí tuệ. Bo vẫn giữ chiếc khăn choàng cổ của vợ trong hộp để ngửi mùi hương thân thuộc, vì đó là cách duy nhất ông còn có thể giữ lại hình bóng "em" trước khi căn bệnh lấy đi mọi thứ.

Đó là tình bạn với Ture: Người đồng nghiệp kỳ lạ ở xưởng cưa, là người duy nhất ông có thể thoải mái tâm tình, kể cả những chuyện riêng tư như việc lạc mất Sixten hay những lo lắng về Hans.

Đó còn là những vết thương tuổi thơ: Mối quan hệ lạnh nhạt, hà khắc với người bố già luôn khiến ông cảm thấy không đủ "đàn ông" và sợ hãi sự tức giận. Chính những ký ức này đã đổ bóng lên mối quan hệ với Hans, khiến ông không muốn lặp lại sai lầm nhưng lại không biết cách thay đổi.

 

Những dòng ghi chút ấm áp

 

Một điểm nhấn đặc biệt là những mẩu ghi chép ngắn, khách quan nhưng đầy nhân hậu từ đội ngũ chăm sóc tại nhà, như Ingrid và Johanna. Họ là những người giúp độc giả nhìn rõ hơn hành trình chống chọi với tuổi già của Bo, ghi lại từ món ăn yêu thích (cá nướng phô mai, súp tầm xuân) cho đến nỗi buồn sâu kín của ông về Sixten. Đặc biệt, nhân vật Ingrid, người phụ trách chính, luôn là người ủng hộ ông giữ Sixten.

"Khi đàn sếu bay về phương Nam" không phải là câu chuyện bi lụy, mà là một bức tranh dịu dàng, chân thật về vòng tuần hoàn của cuộc sống. Nó nhắc nhở chúng ta về những khoảnh khắc quý giá còn lại, về ý nghĩa của sự kết nối, và về việc học cách buông bỏ để tìm thấy sự bình yên cuối cùng.

Cuốn sách này sẽ khiến bạn cười, rơi nước mắt, và trân trọng hơn những người thân yêu đang ở bên mình.

- Huy Minh (Group Đọc cùng Trạm)

Tags: